Ôn tập bài Ông già và biển cả
Những bài viết hay nhất
NEW Soạn bài Ông già và biển cả – Môn Văn
8 THÁNG MỘT, 2022KHÔNG CÓ PHẢN HỒI
Bạn đang xem: NEW Soạn bài Ông già và biển cả – Môn Văn Tại Duy Pets
Soạn bài Ông già và biển cả – Môn Văn
câu hỏi 1
Câu 1 (trang 135 SGK Ngữ Văn 12 tập 2)
Hình ảnh con cá kiếm xoay nhiều vòng trong đoạn văn gợi những đặc điểm gì về cuộc chiến giữa ông lão và con cá (thời điểm, hình dáng, tư thế,…)?
Giải thích chi tiết:
– Đó là ngày thứ ba của chuyến đánh cá, ông lão mắc câu, con cá mắc câu cố vùng vẫy để thoát ra ngoài, cả hai không ăn uống được. Nêu tương quan lực lượng giữa hai bên.
– Sự lặp lại của các vòng cho thấy cuộc chiến giữa hai phe đang ở giai đoạn khó khăn và quyết liệt, tạo ra tình huống hai phe phải dốc hết sức mình, cuộc chiến không cân sức.
– Con cá cố gắng trốn thoát nên thể hiện phẩm chất kiên cường. Lão tướng cũng đã cố gắng hết sức để bảo vệ thành quả của mình bằng kinh nghiệm và chút sức lực còn lại.
Câu 2
Câu 2 (trang 135 SGK Ngữ Văn 12 tập 2)
Ông lão có những giác quan nào đối với con cá kiếm? Để chứng minh rằng những chi tiết này gợi lên một sự tiếp thu từ xa đến gần, từ bộ phận đến tổng thể?
Giải thích chi tiết:
– Với cái nhìn sâu sắc của một lão làng nhiều năm kinh nghiệm, anh đã huy động hết khả năng của mình vào trận
+ Bằng mắt thường: đánh giá con cá qua đường bơi nghiêng, sức căng của dây.
+ Về xúc giác: cảm nhận được mọi chuyển động qua sợi dây. Ông lão cũng cảm thấy cá đau đớn về thể xác khi phải cố gắng rất nhiều để giữ được thành quả lao động của mình. Con cá xuất hiện như một nhân vật trong đoạn trích.
+ Ông lão đánh cá, ông nhảy khỏi mặt nước, thể hiện hết sức mạnh và sức mạnh khổng lồ của mình.
=> Các chi tiết được sắp xếp theo thứ tự cuộc chinh phục của con cá kiếm, sự quan sát, cảm giác khi con cá cố gắng chiến đấu để trốn thoát và sau đó lại gần.
Câu 3
Câu 3 (trang 135 SGK Ngữ Văn 12 tập 2)
Hãy cùng khám phá một tầng ý nghĩa mới: Phải chăng ông già chỉ nhận thức đồ vật bằng giác quan của một người thợ săn, một kẻ chỉ nhằm mục đích tiêu diệt đối thủ? Hãy tìm những chi tiết thể hiện một cảm nhận khác ở đây, từ đó nhận xét về mối quan hệ giữa ông lão và con cá kiếm.
Giải thích chi tiết:
– Trong đoạn trích: ông lão không chỉ cảm nhận con cá bằng cảm xúc của một người thợ săn, muốn giết chết đối thủ của mình mà còn coi ông là một đối thủ đáng là bạn, là anh em, kính phục.
– Chi tiết:
+ Đối thoại với con cá kiếm: đừng nhảy, cá, tôi chưa bao giờ nhìn thấy… anh trai. => đối xử với cá như con người.
+ “Sau đó, con cá, mang cái chết trong mình, thức dậy và nhảy lên khỏi mặt nước, phô bày tất cả kích thước to lớn, vẻ đẹp và sức mạnh của nó.” Cái chết của con cá cũng bộc lộ vẻ đẹp dũng cảm hiếm có.
– Mối quan hệ yêu đương:
+ Người đánh cá – con mồi bị bắt
+ Ngoài mối quan hệ này, đó là mối quan hệ giữa hai đối thủ (mối quan hệ bình đẳng, cân bằng quyền lực, cả hai đều nỗ lực hết mình)
+ Hai người bạn thân nhất
+ Người đẹp, người yêu cái đẹp
+ Đối xử với mọi người với môi trường như thế nào
+ Hành trình chinh phục thiên nhiên của con người
+ Con người và hành trình chinh phục ước mơ
+ Hành trình sáng tạo văn học của nhà văn
Câu 4
Câu 4 (trang 135 sgk ngữ văn 12 tập 2)
So sánh hình ảnh con cá kiếm trước và sau khi ông lão bắt được nó. Điều này làm cho bạn nghĩ gì? Tại sao cá kiếm có thể được coi là một biểu tượng?
Giải thích chi tiết:
– So sánh hình ảnh con cá trước và sau khi ông lão bắt được:
+ Trước: cao, đẹp, đuôi to hơn hai lưỡi hái to, màu hồng tím, thân hình đồ sộ; phẩm chất thông thái, kiên cường => vẻ đẹp, sức mạnh oai phong, lẫm liệt.
+ Sau: không chấp nhận cái chết, trỗi dậy để thể hiện cái đẹp; cá bạc trắng, thẳng.
– Hình ảnh con cá kiếm mang ý nghĩa biểu tượng:
+ Thiên nhiên => thể hiện vẻ đẹp, sức mạnh, sự kiêu sa, kì vĩ của thiên nhiên.
+ Cuộc đời => chông gai, thử thách của cuộc đời.
+ Con người: ước mơ về kết quả công việc.
+ Nghệ thuật: ước mơ sáng tạo.
THỰC HÀNH
Câu 1 (135 SGK Ngữ văn 12 tập 2)
Ngoài lời kể của người kể chuyện, còn những từ ngữ nào miêu tả trực tiếp hành động và thái độ của ông lão đối với con cá kiếm? Tác dụng của loại ngữ liệu này?
Phản hồi:
– Ngoài ngôn ngữ miêu tả bằng lời người kể còn có một loại ngôn ngữ nói trực tiếp hành động, thái độ của ông lão trước con cá kiếm, đó là ngôn ngữ đối thoại nội tâm của ông lão Santiê. cũng như cuộc “trò chuyện” giữa ông lão và con cá kiếm.
Đôi khi đó là một cuộc độc thoại nội tâm, những lần khác là một cuộc đối thoại với một con cá kiếm:
+ “Đừng nhảy, cá” – Anh ta nói – “Đừng nhảy!”
+ “Con cá” – ông già nói – “Con cá này, thế nào cũng được nợ. Có muốn ta chết chung không?
“Không phải ngươi giết ta sao, cá?” – ông lão dừng lại – “Ông có quyền làm vậy!” “. “Tôi chưa từng thấy ai mạnh mẽ, duyên dáng, điềm tĩnh, cao thượng hơn anh, người anh em!”
Ý nghĩa của lời nói trực tiếp:
+ Tạo ấn tượng cho người đọc rằng họ đang trực tiếp tham dự sự kiện
+ Hình thức đối thoại này chứng tỏ Santiago đã coi và coi con cá kiếm như một con người.
+ Vẻ đẹp của con người trên con đường theo đuổi và đạt được ước mơ của mình.
Đoạn văn thể hiện phong cách viết độc đáo của Hemingway: luôn đặt một người đàn ông duy nhất vào thử thách. Con người phải vượt qua thử thách, vượt qua những giới hạn của bản thân để vươn tới và thực hiện ước mơ, khát vọng của mình. Hai hình ảnh ông lão và con cá kiếm đều mang ý nghĩa biểu tượng, gợi nhiều tầng ý nghĩa trong tác phẩm. Đoạn văn đại diện cho nguyên tắc “tảng băng trôi” của Hemingway.
Câu 2 (trang 135 SGK Ngữ Văn 12 tập 2)
Bản dịch “The old man and the sea” hay hơn bản dịch “The old man and the sea” vì nó tạo ra sự cân đối về số lượng từ giữa hai đối tượng cách nhau bởi từ “và”. Mặt khác, từ “biển” có sức gợi và gợi cảm (phong phú, bao la, huyền bí) hơn cách gọi tắt là “biển”.
Phát triển và dự án chính
Bố cục (2 phần)
– Phần 1: Từ đầu đến “nước bắn tung tóe, che cả ông già và con thuyền”: Cuộc chiến của Xanthai-a-go
– Phần 2: Phần còn lại: Hành trình Xan-ti-a-gô đưa con cá trở lại bờ.
Nội dung chính:
Hình ảnh ông lão đánh cá cô đơn dũng cảm săn được con cá lớn nhất trong đời là biểu tượng cho vẻ đẹp của ước mơ và hành trình gian khổ của con người để biến ước mơ thành hiện thực.
(Nguồn: https://azpet.org/new-soan-bai-ong-gia-va-bien-ca-mon-van-2/)
Những bài viết hay nhất 2
Soạn Ông già và biển cả
Tác giả & tác phẩm
Tác giả
Ơ-nit Hê-minh-uê (1899 - 1961) là nhà văn Mĩ đã để lại một dấu ấn sâu sắc trong văn xuôi hiện đại phương Tây và góp phần đổi mới lối viết truyện, tiểu thuyết của nhiều thế hệ nhà văn trên thế giới nói chung. Người thanh niên ấy bước vào đời với nghề làm báo và làm phóng viên mặt trận cho tới kết thúc chiến tranh thế giới thứ hai.
Tác phẩm chính: Mặt trời vẫn mọc (1926), Giã từ vũ khí (1929), Chuông nguyện hồn ai(1940), Trong thời đại chúng ta (1925),...
Dù viết về thể nghiệm của những nhân vật từng tham gia Chiến tranh thế giới nhất và cuộc chiến tranh thế giới chống phát xít hay viết về những trận đấu bò, săn thú dữ, đấu quyền Anh, dù viết về Châu Phi hay Châu Mĩ, ông đều nhằm ý đồ “viết một áng văn xuôi đơn giản và trung thực về con người”.
Tác phẩm
Ông già và biển cả (1952) ra mắt bạn đọc trước khi Hê - minh - uê được tặng giải thưởng Nô – ben về văn học năm 1954, là một kết tinh trong lối kể chuyện của Hê -Minh - Uê.
Truyện kể lại ba ngày hai đêm ra khơi đánh cá của ông lão Xan - ti - a - gô. Trong khung cảnh mênh mông trời biển, chỉ có một mình ông lão, khi chuyện trò chuyện với mây nước, chim cá, khi đuổi theo con cá lớn, khi đương đầu với đàn cá mập đang xông vào xâu xé con cá kiếm của lão, để rốt cục, kéo vào bờ một con cá chỉ còn trơ xương... Thời gian, nhân vật dường như được thu hẹp tới mức cực hạn, những câu chuyện cực kì đơn giản ấy lại gợi mở nhiều tầng ý nghĩa cho người đọc: một cuộc tìm kiếm con cá lớn nhất, đẹp nhất đời, hành trình nhọc nhằn và dũng cảm của người lao động trong một xã hội vô tình, thể nghiệm về thành công và thất bại cuả người nghệ sĩ đơn độc khi theo đuổi ước mơ sáng tạo, rồi trình bày nó ra trước mắt người đời, mối liên hệ giữa con người và thiên nhiên,...
Ông già và biển cả xuất hiện trên phần nổi của ngôn từ không nhiều, lối viết giản dị song phần chìm của nó rất lớn, bởi đã gợi lên nhiều tầng ý nghĩa mà người đọc sẽ rút ra được tùy theo thể nghiệm và cảm hứng trước hình tượng – đó là biểu hiện của nguyên lí sáng tác do nhà văn đề ra: tác phẩm nghệ thuật như một “tảng băng trôi”.
Đoạn trích trong sgk nằm ở phần cuối truyện, kể lại việc ông lão đuổi theo và bắt con cá kiếm.
(Nguồn: https://tailieu.com/soan-bai-ong-gia-va-bien-ca-lop-12-a32645.html)
Những bài viết hay nhất 3
II – GỢI Ý GIẢI BÀI TẬP
1. Bố cục văn bản có thể chia thành hai phần như sau:
– Phần 1 : Từ đầu cho đến “Con cá trắng bạc, thẳng đơ và bồng bềnh theo sóng” : miêu tả cuộc chinh phục các kiếm của ông lão Xan-ti-a-gô.
– Phần 2 : Tiếp đó cho đến hết : miêu tả hành trình trở về của ông lão.
Học sinh có thể đề xuất cách chia khác (chẳng hạn tách phần 2 thành hai đoạn : Đấu sức với cá kiếm, Giết chết nó), tuy nhiên cách chia phần là hợp lí hơn cả.
2. Học sinh có thể trình bày lần lượt các ý miêu tả cá kiếm sau :
a) Ngoại hình cá kiếm được người kể miêu tả : cực lớn, đuôi lớn hơn chiếc lưỡi hái lớn, màu tím hồng,… Ngoại hình đó toát lên sức mạnh ghê gớm và sự oai phong, đĩnh đạc.
b) Cá kiếm được người kể đặc tả :
– Thân hình và cái đuôi : đồ sộ, hiên ngang ngay cả khi đã đuối sức.
– Hình ảnh đó thể hiện đặc điểm “phong độ dưới áp lực” của nhân vật của Hê-minh-uê.
– Người kể và ông lão đánh giá cao sức mạnh và uy phong của cá kiếm, vì thế cuộc chiến giữa ông lão và con cá sẽ quyết liệt và ý nghĩa chiến thắng của ông lão càng cao.
c) Cái chết của cá kiếm :
– Kiêu hùng và nhanh đến bất ngờ, dường như không chấp nhận cái chết, con cá phóng vút lên, phô hết tầm vóc khổng lồ và sức mạnh,…
– Cá kiếm là đối thủ ngang sức ngang tài với ông lão. Ngay đến khi sức kiệt, con, cá vẫn thể hiện phong cách cao thượng, uy dũng. Việc miêu tả này cho thấy tác giả dành tình cảm trân trọng đối với cá kiếm. Sự kiêu hùng đó càng góp phần nâng cao hơn tầm vóc của Xan-ti-a-gô.
3. Những đặc điểm chính của nhân vật Xan-ti-a-gô có thể trình bày lần lượt các ý sau :
a) Học sinh cần chỉ rõ ông lão là-nhân vật chính của văn bản, nhấn mạnh sự độc đáo của tác phẩm nói chung và đoạn trích nói riêng về ông lão đánh cá tên là Xan-ti-a-gô.
b) Trở về phần đầu đoạn trích, nhắc lại quá trình ông lão chinh phục được con cá kiếm. Vì cá kiếm kiêu hùng, dũng cảm nên ông lão xem nó như là bạn. Do vậy mới có lời kể “họ lái thuyền đi êm” (họ : bao gồm ông lão và cá kiếm) và lời độc thoại nội tâm của ông lão “chúng ta lái thuyền giỏi”.
c) Học sinh thống kê số lần xuất hiện cụm từ lão (ông lão) nghĩ: 24 lần.
– Phân bố thành hai cụm, không đều nhau. Trước khi ông lão giết được cá kiếm : 15 lần. Sau khi ông lão giết cá kiếm : 9 lần.
– Nội dung chính của cụm độc thoại nội tâm thứ nhất : Tất cả hướng đến việc ông lão phân tích tình hình và tự động viên bản thân nhằm tăng thêm sức mạnh chiến đấu.
– Từ độc thoại nội tâm này ta biết được thực trạng sức khoẻ của ông lão. Xan-ti-a-gô đã rất già, trong khi đó cá kiếm lại rất sung sức, ngang tàng. Cuộc chiến đấu giữa ông lão và cá kiếm rõ ràng là không cân sức.
– Cụm độc thoại nội tâm thứ hai cho thấy ông lão hiện lên là một người biết phân tích tình hình : “ta đã giết con cá, người anh em” và ý thức rõ công việc nhọc nhằn của mình.
– Diễn biến trận đánh xảy ra giống những gì ông lão nghĩ. Lão đâm chết con cá kiếm chỉ bằng một cú phóng lao. Chi tiết cho thấy tài nghệ chiến đấu của lão.
– Cụm độc thoại nội tâm thứ hai này cũng cho thấy tâm trạng không hề vui mừng mà tiếp tục lo lắng của ông lão về những mối bất trắc có thể xảy đến.
Như vậy, qua độc thoại nội tâm ta thấy ông lão là một nhân vật tâm trạng, khiêm tốn, biết tự lượng sức mình, biết lo xa,… Đấy là những phẩm chất quan trọng để ông lão Xan-ti-a-gô làm nên chiến thắng.
d) Học sinh thống kê số lần xuất hiện cụm từ lão (ông lão) nói lớn : 18 lần (kể cả lần lão hứa).
Hê-minh-uê là bậc thầy sử dụng ngôn từ đối thoại để khắc hoạ chân dung nhân vật. Trong đoạn trích này lời nói thực chất là một dạng độc thoại nội tâm. Ông lão phân thân, tự nói với chính mình để tìm nguồn động viên, vượt qua gian nan thử thách.
đ) Nhận xét sự phân bố của các kiểu lời văn : khẳng định sự phân bố hợp lí giữa lời miêu tả của người kể với lời đối thoại, độc thoại nội tâm của nhân, vật nhằm tăng sức hấp dẫn của văn bản, không gây nhàm chán. Hê-minh-uê là người rất thận trọng khi viết. Điều đó luôn gắn với nguyên lí “tảng băng trôi” của ông.
– Xan-ti-a-gô hiện lên như một dũng sĩ ngoan cường, người quyết tâm theo đuổi khát vọng lớn lao là bắt cho được con cá lớn xứng đáng với tài nghệ mình. Ông lão đã thể hiện được điều mình tôn thờ : “Con người có thể bị huỷ diệt nhưng không thể bị đánh bại”. Lão đã khẳng định niềm tin vào sức mạnh và khả năng tồn tại của con người.
– Cuộc chiến đấu và chinh phục được cá kiếm thể hiện tài nghệ, ý chí và nghị lực của ông lão. Đồng thời nó cũng mang lại dư vị chua chát rằng khát vọng càng lớn, con người càng bị lệ thuộc vào khát vọng đó và nhiều khi phải huỷ hoại chính những gì mình yêu quý, ngưỡng mộ.
4. Thái độ của ông lão cho thấy tính phức tạp trong tâm lí. Ông lão vừa yêu quý con cá nhưng lại đồng thời phải chinh phục nó cho bằng được. Lão gọi nó là “người anh em” và khẳng định rõ trong câu : “Tao chưa bao giờ thấy bất kì ai hùng dũng, duyên dáng, bình tĩnh, cao thượng hơn mày, người anh em ạ !”.
Nguyên do là vì, Xan-ti-a-gô làm nghề câu cá, không bắt được cá có nghĩa ông lão không tồn tại với tư cách là một con người. Nhiệm vụ của ông lão là phải chinh phục cá kiếm cho bằng được. Nhưng trong cuộc săn đuổi đó, cá kiếm bộc lộ những phẩm chất cao quý như một con người. Nó không lồng lên làm đắm thuyền, không lặn sâu xuống làm đứt dây câu mà chấp nhận cuộc đấu sức một cách sòng phẳng là mải miết kéo ông lão ra khơi xa. Ông lão thán phục hành động đó nên giữa cá kiếm và ông lão nảy sinh mối quan hệ phức tạp trên. Như thế cá kiếm vừa là đối tượng chinh phục của ông lão vừa là “bằng hữu” của lão.
Đây là câu hỏi phát biểu cảm nghĩ. Học sinh có thể tự do bày tỏ quan điểm của mình.
5. Diễn biến trận đánh giữa Xan-ti-a-gô với cá kiếm
– Diễn biến trận đánh xảy ra giống những gì ông lão nghĩ. Lão kiên nhẫn thu dây để đưa con cá nổi lên và cặp mạn thuyền. Đây là công việc nặng nhọc, đòi hỏi sự kiên nhẫn và hết sức khéo léo bởi nếu để chùng dây thì con cá không ngoi lên và nếu căng dây quá thì con cá sẽ nhảy lên và có thể làm tuột lưỡi câu. Vậy nên, ông lão phải nhiều lần thu dây và nới dây.
– Ông lão trong lúc sức tàn lực kiệt, xây xẩm cả mặt mày đến mức suýt ngất nhưng đâm chết con cá kiếm chỉ bằng một cú phóng lao. Chi tiết cho thấy tài nghệ chiến đấu và khát vọng chiến thắng của ông lão.
– Trước khi trận đánh diễn ra, qua độc thoại nội tâm của Xan-ti-a-gô, ta biết được thể trạng của ông lão đã rất yếu. Vì thế, sự chiến thắng của ông lão trước con cá không phải là do sức mạnh cơ bắp mà do sức mạnh từ ý chí, nghị lực.
– Trong tác phẩm, Hê-minh-uê để Xan-ti-a-gô phát biểu ba câu nói nổi tiếng, được xem như những thông điệp tiêu biểu của tác giả gửi lại cho đời :
+ “Cái quá tốt đẹp thì chẳng bền”.
+ “Ta đã đi quá xa”.
+ “Con người có thể bị huỷ diệt nhưng không thể bị đánh bại”.
– Câu thứ ba được ông lão nói ra trong lúc cuộc chiến diễn ra gay cấn, nhằm để tự động viên mình, tiếp thêm sức mạnh để chiến đấu. Đồng thời câu nói cũng khẳng định nền tảng sức mạnh của con người so với các loài vật khác, không chỉ chiến đấu bằng sức mạnh cơ bắp, trí tuệ, con người còn chiến đấu bằng nghị lực, bằng sức mạnh tinh thần. Đó là sự khác biệt đầy cao quý của con người.
“Con người có thể bị huỷ diệt nhung không thể bị đánh bại”, có nghĩa con người không chịu khoanh tay trước các thế lực bạo tàn. Điều này khẳng định niềm tin vào sức mạnh và khả năng tồn tại của con người.
Trong cuộc đấu tranh để sống còn hay để lập chiến công, con người có thể chết, nhưng về mặt tinh thần nó không chấp nhận thất bại. Câu nói ấy đã cổ vũ cho biết bao người dám dấn thân vấo cuộc đấu tranh vì hạnh phúc của nhân loại.
– Chẳng hạn câu : “[…] lão thấy trong ánh nắng, những tia nước từ sợi dây bắn ra. Thế rồi sợi dây thoát đi mất […]”. Giữa hai câu này, người kể bỏ mất một đoạn giải thích việc lão sợ sợi dây câu đứt nên buông dây ra. Ta có thể khôi phục lại khoảng trống đó như sau : “[…] lão thấy trong ánh nắng, những tia nước từ sợi dây bắn ra. Lão sợ sợi dây câu đứt nên buông ra: Thế rồi sợi dây thoát đi mất
c) Về nguyên lí “tảng băng trôi” trong độc thoại nội tâm, học sinh có thể chọn câu : Con cá là vận may của ta. Câu này có “khoảng trống”. Muốn hiểu ta phải liên tưởng đến việc lão miệt mài ra khơi vì mọi người xem lão bị vận rủi đeo đẳng nên đã hết thời. Lẽ ra nhà văn phải dẫn dắt thêm, ví dụ như sau : “Con cá là vận may của ta vì ta đã bắt được nó, đã chứng minh là mình đã vượt qua vận rủi…”.
(Nguồn: https://hoc360.net/ong-gia-va-bien-ca-trich-he-minh-ue-bai-tap-ngu-van-12-nang-cao/)

(Nguồn: https://hoctot.net.vn/ong-gia-va-bien-ca)